Mục tiêu căn bản của đám quái vật của thành phố nước Oye chính là Ngô Vọng.

Vì thế muốn dẫn dụ quái vật Tai Nạn thượng tự qua đây thì phải để bọn họ tin rằng Ngô Vọng ở nơi này.

Thế nhưng ngay cả Ngô Vọng lẫn bọn chúng ở nơi nào cũng không rõ, nói chi tới chuyện dẫn dụ chúng tới.

Đơn giản suy nghĩ một chút, hai mắt Ôn Văn đột nhiên tỏa sáng, anh không biết quái vật thượng tự của thành phố nước Oye ở nơi nào, nhưng ba tên ngốc anh bắt khi nãy hẳn là biết!

Vì thế Ôn Văn bắt đầu cười xấu xa.

Bởi vì Ôn Văn không có thời gian để đào tạo một con quái vật nghe lời, vì thế anh cẩn phải gợi ý cho con quái vật kia, để nó cho rằng mình thật sự đã phát hiện tung tích của Ngô Vọng, sau đó đi tìm lão đại của mình để báo cáo.

Kế hoạch này thắng ở chỗ chân thực, đối phương sẽ không quá cảnh giác.

Trong số ba tên ngốc kia, chỉ số thông minh xếp từ cao xuống thấp theo thứ tự là bạch tuộc, bọt biển, sao biển.

Để sao biển chấp hành kế hoạch khẳng định là không được, bởi vì nó quá ngu ngốc, Ôn Văn lo lắng rằng sự việc sẽ phát triển vượt khỏi tình cảnh mà mình có thể khống chế.

Bạch tuộc cũng không được, chỉ số thông minh của nó bình thường, hơn nữa từ đầu đến cuối vẫn luôn tỉnh táo, rất có thể sẽ biết được mình thả nó ra chỉ là một cái bẫy.

Vì thế Ôn Văn lựa chọn con bọt biển to lớn màu vàng mềm mại kia.

Tên kia còn chưa kịp phản ứng đã bị tóc đen của Ôn Văn cuốn lấy, hoàn toàn bất tỉnh, có lẽ hắn vẫn chưa rõ đã xảy ra chuyện gì.

Đơn giản lên kế hoạch một chút, sau đó gương mặt và thân hình của Ôn Văn bắt đầu vặn vẹo, biến thành dáng vẻ của Ngô Vọng.

Vô diện ma có được khả năng ngàn hình ngàn mặt, Ôn Văn có thể biến thành bất cứ người nào mà mình đã nhìn thấy.

Chẳng qua hiện giờ mô phỏng năng lực đã dành để biến hóa thành Hủ Huyết Giả, vì thế chỉ có thể mô phỏng hình dạng, không thể mô phỏng khả năng.

Nhưng chỉ mô phỏng hình dạng cũng đủ rồi, tên bọt biển này đứng trước mặt mình cũng không cảm nhận được mình thật ra chính là người siêu năng Đồng Hóa trung tự...

Sau khi thay đổi hình dạng, Ôn Văn thả con bọt biển này ra góc đường đối diện siêu thị, lưu lại một tia điện, sau đó chính mình đứng ở cửa siêu thị, kích hoạt ký hiệu kia.

Một tia điện xẹt qua, bọt biển đang bất tỉnh thoáng chốc tỉnh táo lại, nó mờ mịt đứng dậy, không rõ đã xảy ra chuyện gì.

Đột nhiên một tiếng vang lớn truyền tới, bọt biển tò mò nhìn về phía hướng đó, nó thấy ngoài cửa siêu thị có một người đang rèn luyện cơ thể.

Trước cửa siêu thị có những tảng đá lớn dùng để chặn xe, người này giống như đang chơi tạp kỹ mà không ngừng ném nó lên không trung, sau đó dùng một tay chụp được, chuyển sang một tay khác...

Bọt biển chú ý tới gương mặt của người này, nó lập tức hưng phấn, người này chính là cái tên Ngô Vọng mà bọn chúng vẫn luôn truy tìm!

Ánh mắt bọt biển đảo tròn hai vòng, muốn đi tới bắt lấy Ngô Vọng.

Thế nhưng khi nhìn thấy động tác nâng đá của Ôn Văn, bọt biển cảm thấy cho dù mình tới thì cũng không làm được gì, vì thế hắn muốn báo tin này cho Sa Lực Sĩ đại nhân biết, như vậy mình khẳng định sẽ được thưởng.

Về phần đồng bạn đã đi nơi nào, chính mình vì sao lại đột nhiên hôn mê rồi tỉnh lại ở nơi này, nó hoàn toàn không nghĩ tới.

Là một miếng bọt biển, nó vốn không có đầu óc, suy nghĩ phức tạp là quá khó đối với nó.

Cảm nhận được bọt biển rời đi, Ôn Văn lập tức ném tảng đá kia đi, không thể không nói mặc dù anh đã đạt tới thực lực này nhưng chơi với đá như thế vẫn có chút cố sức.

Nhưng nếu không chơi như thế, tên nhược trí kia có khả năng sẽ xông tới bắt anh chứ không phải chạy về báo tin.

...

Lúc này trên nóc một tòa cao ốc, Sarupol và Sa Lực Sĩ từ trên cao nhìn xuống, thưởng thức cuộc chiến ở bên dưới giống như đang ngắm phong cảnh.

Bên dưới tòa cao ốc này, hai người Khủng Điệp và Thú Dữ đang chiến đấu với đội quân quái vật biển sâu với số lượng khổng lồ.

Đám bướm của Khủng Điệp hiện giờ đã rất khó gây ra hiệu quả, đám người cá này sau khi hi sinh gần hai mươi tên thì học được cách dùng năng lượng bao trùm lên bề mặt cơ thể, không để mình tiếp xúc với loại bột phốt pho trí mạng này.

Đám bướm nhỏ chỉ có thể dùng để quấy rối, chỉ có bột phấn phốt pho mà chính Khủng Điệp rải ra mới có thể tạo thành sát thương hiệu quả đối với kẻ địch.

Mà Thú Dữ thì toàn thân đã phủ thêm một bộ lông màu trắng, giống như một con tinh tinh thật lớn, tay phải của hắn lớn gấp đôi tay trái, bên trên có hai vòng kim loại có ký hiệu phức tạp, hắn chỉ cần nhẹ nhàng vung tay một cái đã có thể đánh bay một con quái vật biển.

Giống như biệt hiệu 'Thú Dữ' của mình, ở trạng thái Đồng Hóa thì hắn chính là một con Thú Dữ chiến đấu không bao giờ biết mệt mỏi!

Quái vật yếu một chút, đối mặt với hai người này căn bản không phải là đối thủ, thế nhưng vẻ mặt của hai người bọn họ vẫn nghiêm nghị như cũ.

Đám quái vật biển hỗn tạp kia thì dễ đối phó, nhưng hai tên quái vật thượng tự đang xem trò vui trên nóc tòa nhà lại làm bọn họ có áp lực rất lớn.

Hiện giờ bọn họ vẫn có thể còn sống chỉ là vì hai tên quái vật kia thích nhìn bọn họ chiến đấu mà thôi, một khi hai tên quái vật kia nghiêm túc thì đám quái vật này có thể xé bọn họ bất cứ lúc nào.

Đối với chuyện thủ hạ của mình tới tận bây giờ vẫn chưa hạ được hai tên nhân loại kia, Sarupol cảm thấy không hài lòng, vì thế Sa Lực Sĩ nghiêng đầu một cái, một con cua mập màu đỏ mặc vest liền từ nóc tòa nhả nhảy xuống.

Một cái gọng kìm lớn đột nhiên đập vào tay phải Thú Dữ, làm đòn tấn công của hắn bị ngừng lại, sắc mặt của Thú Dữ thay đổi kịch liệt, con cua mập này thế mà lại có sức mạnh hơn hẳn mình.

Trong lòng Khủng Điệp ngày càng lo lắng hơn, nếu như tiếp viện vẫn còn không tới, hai người bọn họ phải tiêu đời ở đây rồi.

Con cua đỏ này rất mạnh, tuy cũng là quái vật cấp Tai Nạn trung tự nhưng Thú Dữ và Khủng Điệp phải liên thủ mới có thể bắt được nó.

Có điều hai người liếc mắt nhìn nhau, biết nên làm thế nào, đó chính là cố gắng dây dưa với con quái vậy này.

Bởi vì chỉ cần bọn họ giết chết con quái vật này thì kẻ đứng sau con quái vật trung tự này có lẽ sẽ không nhịn được mà ra tay, khi đó bọn họ mới thực sự gặp nguy hiểm.

...

Đang xem cuộc chiến đấu ở bên dưới, một con cá đuối ó ở phía sau Sa Lực Sĩ dùng ngón tay chọt Sa Lực Sĩ một cái, sau đó dùng ánh mắt ra hiệu với Sa Lực Sĩ.

Sa Lực Sĩ hiểu được, liền tùy tiện tìm cớ rời khỏi nóc tòa nhà.

"Xảy ra chuyện gì?"

"Sa lão đại, người của chúng ta đã tìm được tên Ngô Vọng kia rồi, hắn đang ở siêu thị Tân Vạn Khách." Cá đuối ó cung kính nói.

Ánh mắt Sa Lực Sĩ sáng ngời, tuy dẫn đầu lần hành động này là Sarupol nhưng Sa Lực Sĩ hắn cũng không ngại giành công đầu, nếu như bắt được Ngô Vọng về thì Ensuk đại nhân nhất định sẽ thưởng cho hắn.

Nói không chừng hắn cũng có thể trở thành Kẻ Dịch Mộng!

Chẳng qua Sa Lực Sĩ cũng không bị tin tức này mê muội đầu óc, hắn gọi kẻ đưa tin là quái vật bọt biển tới, hỏi thăm một phen.

Sau khi nghe xong, Sa Lực Sĩ cảm thấy chuyện này có vấn đề, chỉ sợ đối phương muốn dẫn mình qua đó, nơi đó rất có thể có cạm bẫy.

Có điều Sa Lực Sĩ vẫn quyết định qua đó xem một chút, hắn đã tham gia rất nhiều lần hành động vây bắt Ngô Vọng, biết rõ tên kia có rất nhiều chiêu trò.

Thế nhưng thực lực của Ngô Vọng lại không mạnh, thậm chí có thể nói là nhỏ yếu.

Cho dù Ngô Vọng có xắp đặt gì, đối mặt với cường giả Tai Nạn thượng tự đã sinh lòng cảnh giác thì chưa chắc có được tác dụng gì.

0.05242 sec| 2406.141 kb